Chu Du dựa lưng vào Thiệu Kỳ, cả đội cuối cùng cũng mở được một đường hầm tạm ổn định. Trước tiên họ cần rút ra ngoài, đợi ổn định rồi mới có sức lực quay lại cứu những người bị mắc kẹt.
Quan trọng hơn là bên ngoài đang có biến động — có biến dị thú xuất hiện, mà số lượng lại không hề ít. Người ở lại bên ngoài chỉ còn sáu người, nếu trong đám thú đó có cả cao cấp biến dị thú, e là cầm cự không được lâu.
“Hôm nay mọi chuyện đều bất thường. Vụ nổ không thể tự nhiên mà xảy ra. Nhất định có ai đó biết trước hành tung của chúng ta. Hoặc trong đội có nội gián. Còn bên ngoài là dạng đầm rồng hang hổ gì, chúng ta vẫn chưa rõ.” Thiệu Kỳ khẽ nói với Chu Du.
Chu Du đã nghỉ ngơi một lúc, thực ra cũng không còn gì đáng ngại, chỉ là nội lực mới khôi phục được khoảng ba phần. Thế nhưng Thiệu Kỳ vẫn cố tình cõng cậu trên lưng, như để duy trì hình tượng "kiệt sức" giả tạo.
“Được rồi, còn một đoạn cuối nữa thôi. Bức tường phía trước dày nhất cũng chỉ tầm hai mét, chúng ta cùng nhau phá nó.” Người đi đầu là một thanh niên trong đội Chu Du, dáng người vạm vỡ, chủ động nhận nhiệm vụ dẫn đường.
Ngay lúc anh ta tung cú đấm đầu tiên, một tiếng hổ gầm vang lên từ bên ngoài vọng vào, âm thanh gần đến mức khiến ai nấy giật mình. Rất có thể, nó đã đánh hơi thấy mùi thức ăn mà lần đến đây.
Lâm Nguyên Khang sợ đến mức thu tay lại, quay đầu nhìn về phía Thiệu Kỳ, lo lắng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT