Đêm giao thừa, chẳng ai tính chuyện đi ngủ sớm. Tiết mục xuân vãn vẫn có như mọi năm, nhưng năm nay không còn được mọi người háo hức chờ đợi như trước. Chương trình được mong đợi nhất tối nay chính là buổi “họp thường niên” của các môn phái – hay còn gọi là võ thuật hội diễn.
Các môn phái lớn nhỏ trong Dương Thành đều sẽ tham gia biểu diễn vào đêm cuối năm. Dân chúng có thể tận mắt chứng kiến phong thái của những tinh anh trẻ tuổi đến từ các đại môn phái. Nghe nói mỗi năm đều có vài người chỉ sau một lần biểu diễn là nổi danh khắp nơi.
Năm nay, phần biểu diễn của Nhạc Dương phái là một bài kiếm múa theo đội hình tam giác đảo ngược. Đứng ở vị trí trung tâm chính là tiểu công tử nhà họ Chu – đồ đệ được Đồng chưởng môn đích thân thu nhận. Xung quanh cậu là các đệ tử trưởng thành, vô hình trung càng làm nổi bật vị trí trung tâm của thiếu niên kia.
Phải nói rằng, gen nhà họ Chu đúng là xuất sắc. Ngũ quan thanh tú, khí chất xuất trần, mặc trường bào cổ trang phiêu dật, đầu đội khăn trùm, tay cầm trường kiếm cổ. Một bộ kiếm pháp nhẹ nhàng linh động, phong thái phiêu lãng như bước ra từ tranh cổ. Ai mà không nghĩ đây là công tử nhà quyền quý thời cổ chứ?
“Thế nào? Tiểu đồ đệ của ta không tệ chứ?” – Đồng Lễ Nguy ngồi ở hàng ghế đầu của khán đài, bên cạnh là các chưởng môn khác và quan viên chính phủ.
“Haha, đúng là không tồi. Nhà họ Chu mồ mả tổ tiên chắc được chọn tốt lắm, hai đứa nhỏ đều là kỳ tài hiếm có. Khiến người khác nhìn mà ganh tị.” – Vương Mãng cười nói, nhưng trong lòng không khỏi chua xót. Nhà người ta có hai đứa con đều nổi bật, còn con trai duy nhất của ông thì dạy cách nào cũng không nên chuyện.
Ngồi bên kia là Hạ Mẫn Thụy – chưởng môn Nam Quyền môn, không phục lên tiếng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT