Từ Ngân Thiên ngồi trên ghế sofa, ánh mắt dừng lại ở thi thể nằm trên mặt đất. Khi Từ Tĩnh Di được thả ra và nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cả người lạnh toát, nhưng đồng thời lại có chút nhẹ nhõm. Chúc Vinh Uy đã chết, vậy thì mẹ con cô có lẽ sẽ không sao nữa?
“Tiểu đệ, chị thật sự không biết chồng chị lại âm thầm làm nhiều chuyện như vậy. Nếu sớm biết, chị nhất định sẽ tố giác hắn. Còn cháu của em, nó chỉ đi học mỗi ngày, chắc chắn không biết gì cả.”
“Vậy nên... chị, chị nghĩ chồng của mình đáng chết sao?” Từ Ngân Thiên nhìn thẳng vào mắt cô, hỏi.
Từ gia phát đạt khi Từ Tĩnh Di đã thành niên. Trước đó, cuộc sống gia đình họ cũng chẳng dễ dàng gì, vì vậy cô rất xem trọng tiền tài và quyền lực. Năm đó khi cha mất, nếu không phải Từ Ngân Thiên trở về kịp, có lẽ cô đã định giành lấy vị trí thành chủ.
Sau đó cô vẫn giành, chỉ là giành không nổi. Không ngờ cô thua rồi thì lại muốn chồng và con trai mình đứng ra thay. Phải thừa nhận rằng thủ đoạn của cô rất cao tay – vừa tàn nhẫn, vừa độc ác. Nhưng cô lại quên mất đây vẫn là một xã hội pháp trị.
“Hắn... dù sao cũng là chồng chị. Tuy mấy năm nay tình cảm vợ chồng chẳng còn gì, chị cũng biết hắn bên ngoài có người khác, nhưng đã làm sai thì phải chịu trách nhiệm. Dù người đã chết rồi, thì vẫn phải có người đứng ra chịu trách nhiệm.”
Từ Ngân Thiên gật đầu cảm khái:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play