“Nhanh lên, thể hiện chút bản lĩnh cho tôi xem nào.” Vừa ra khỏi thạch thất, Thiệu Kỳ đã nóng lòng muốn Chu Du bộc lộ sức mạnh, muốn xem thử công lực của cậu sau khi tiến bộ có khác gì.
“Đừng làm loạn, em mới chỉ vừa chạm đến biên giới đột phá thôi, làm gì đã nhanh vậy.” Chu Du liếc hắn một cái, “Muốn đánh thì sau này còn nhiều thời gian, mỗi lần anh đều không đánh đàng hoàng với em, còn toàn giở trò, phiền chết đi được.”
Thực ra hai người cũng từng luận bàn vài lần, nhưng vì không phải sinh tử quyết đấu nên chẳng ai dùng hết sức. Mà mỗi lần đánh nhau, Thiệu Kỳ luôn tranh thủ chiếm chút tiện nghi, khiến Chu Du vừa ngại vừa bực.
Cùng lúc đó, tại viện phúc lợi Chúc gia, Chúc Vinh Uy dẫn người quay lại nơi vốn thuộc quyền quản lý của mình. Trước cổng vẫn còn mấy người chưa rời đi, vừa thấy quân đội của Chúc gia kéo đến khí thế hùng hổ, liền lập tức bỏ chạy.
Chúc Vinh Uy ngồi trong xe, phất tay ra hiệu. Phó quan lập tức dẫn người xông vào, từng tấc một lục soát. Nhưng cuối cùng chẳng thấy ai, tất cả nhân viên bên trong đều bị trói gô lại, ném trong bếp.
“Thiếu tướng, không có ai ở đây, có khi nào là…” Phó quan cũng từng xem qua đường mật đạo, nhưng không phát hiện điều gì khác thường. Có khả năng bọn kia đã tìm ra lối thoát và trốn đi từ đó.
Chúc Vinh Uy nhắm mắt suy nghĩ một lát rồi ra lệnh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT