“Trác Hạo, cậu đi xem Miêu Miểu bên kia thế nào rồi, đưa cô bé kia qua đây.” Thiệu Kỳ ra lệnh.
Hiện tại, trong viện phúc lợi chỉ còn mấy người này, mà người duy nhất có khả năng biết chút tin tức chính là cô bé bị thương kia.
Miêu Miểu nhận tin liền bế cô bé đến, nét mặt đầy tức giận: “Nếu để tôi bắt được cái tên súc sinh kia, tôi nhất định thiến hắn bằng hóa chất!”
Chu Du nắm lấy tay cô bé, rõ ràng cảm nhận được sự kháng cự và run rẩy từ cơ thể bị chăn mỏng quấn chặt. Hắn nhẹ giọng trấn an: “Đừng sợ, tôi sẽ giúp em chữa trị một chút.”
Miêu Miểu cũng cúi người dỗ dành: “Em đừng sợ, ở đây không có đàn ông xấu, không ai làm hại em đâu.”
Một lát sau, Chu Du rút tay lại, lùi ra sau nhường chỗ cho Miêu Miểu hỏi chuyện.
Miêu Miểu đặt cô bé ngồi lên ghế, rồi ngồi xổm xuống đối diện, dịu giọng hỏi: “Chị tên Miêu Miểu, còn em tên gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT