“Ủa, tôi bắn có gì sai đâu?” – Trương Định Sơn bức xúc ra mặt, “Tôi cũng chỉ vì an toàn của cả đội thôi mà! Mấy người nhìn xem, chỉ có hai chiếc xe, gặp cả ổ kiến cũng bị gặm sạch xương, tôi ngăn trước vậy mà còn bị trách?”
Chu Du kiên nhẫn giải thích:
“Chúng ta vào đây là để thi đấu. Thi đấu thì quan trọng nhất là gì? Là điểm số. Dị thú phải giết mới có điểm. Anh bắn sớm làm nó bỏ chạy thì còn đâu điểm nữa. Vừa nãy nghe cũng tầm mấy con, dù là dị thú cấp thấp, một con cũng được hai điểm. Chúng ta có tám người, chia ra mỗi người một con là có điểm rồi. Bây giờ anh hiểu chưa?”
Trương Định Sơn vò đầu, lo lắng ngồi thụp xuống, hỏi:
“Nhỡ đánh không lại thì sao? Vậy chẳng phải là chết chắc à?”
Miêu Miểu suýt nữa rút roi ra vụt cho một trận, tức giận nói:
“Nếu sợ chết thì anh tự đi một mình đi. Bọn tôi mới online ngày đầu, nếu không được điểm nào mà đã bị đá khỏi game, thì sau này biết để mặt mũi ở đâu nữa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play