Long Càn xuất viện, Chu Du nhân tiện muốn hỏi Lý Vân Hi có ý định ở lại căn cứ hay không, nên mời hắn đến sơn trang dùng cơm, tiện thể cảm ơn vì đã giúp đỡ trước đó.
Thiệu Kỳ trực tiếp đặt một bàn đầy món từ nhà hàng mang đến. Chu Du nói nếu không tiếp đãi hắn tử tế thì thật chẳng ra gì, đến mức mấy bữa gần đây đều dừng không nấu cơm, chính hắn cũng toàn ăn ở nhà ăn quân khu, khiến Thiệu Kỳ vô cùng bực bội.
Bất quá hắn đã nghĩ thông suốt rồi. Sau khi rời khỏi căn cứ, sẽ không còn nhà ăn hay bếp ăn tập thể nữa, Chu Du sớm muộn gì cũng phải tự mình nấu cơm. Đến lúc đó mặt dày chút, ăn ké uống ké chắc cũng không sao.
Ngoài Long Càn, hôm nay còn có thêm khách là hai chú cháu Trình Tố Nhiên và Triệu Cảnh Hạo, xem như những người bạn họ kết giao được trong khoảng thời gian ở quân khu Giang Nam.
“Đến rồi, hôm nay ta mang theo rượu ngon đây, ngày thường Tết cũng còn tiếc chưa dám uống.”
Triệu Cảnh Hạo xách hai vò rượu bước vào. Mỗi người đều mang theo ít đồ, dù không quý giá nhưng đầy thành ý.
Chu Du không thích rượu, nhưng liên hoan cùng bạn bè, uống vài chén cũng là một thú vui. Hắn bèn đi lấy chén bày ra, đúng lúc Triệu Cảnh Hạo mở vò rượu, một luồng hương thơm nồng nặc xộc thẳng vào mũi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT