Chu Du và Thiệu Kỳ vừa đến nơi đã thấy khắp đất toàn là thi thể, máu thịt be bét, thảm cảnh không thể hình dung.
“Cứu… cứu ta…” Một người toàn thân đẫm máu duỗi tay túm lấy cổ chân Chu Du. Hắn lập tức cúi người, đỡ người ấy ngồi tựa sang một bên. Thiệu Kỳ phía sau ra lệnh cho nhóm người vừa theo vào:
“Gọi xe cứu thương, đưa người bị thương đến bệnh viện.”
“Rõ!”
Lúc này, Lâm Tử Hoa và Long Càn đang cùng hai vị trung tướng liên thủ vây công hai con quái vật kia. Cả hai bên đều mang thương tích. Một góc không xa, Nhậm Trí Viễn và Trình Tử Ngang nằm bất động, mà Nhậm Trí Viễn thậm chí đến cả khuôn mặt cũng đã bị hủy dung.
Thấy Chu Du và Thiệu Kỳ xuất hiện, mọi người đều như trút được gánh nặng. Long Càn vì phân tâm liếc nhìn một cái, liền bị quái vật lông vàng tung chưởng đánh trúng ngực, máu phun đầy miệng, cả người văng mạnh vào tường. Không gian nơi này vốn không lớn, bốn phía đã bị tàn phá gần như sắp đổ sập, cả tòa nhà lung lay dữ dội.
“Xong rồi, xong rồi. Không bị quái vật đánh chết thì cũng bị đè chết thôi.” Miêu Miểu tiến lên một bước, nói với Thiệu Kỳ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play