“Tại sao lại đột nhiên nói như vậy chứ?”
Chúc Đào cảm thấy vai mình bị đè xuống, hơi đau.
Cô khẽ nhúc nhích, cố gắng khiến bản thân trông tỉnh táo hơn.
Rõ ràng bây giờ cô chẳng thoải mái gì cả.
Lạc Hoài Ngọc nhận ra cô có chút không khỏe.
Anh hơi nghiêng đầu, đôi mắt xanh thẳm chăm chú nhìn vào mắt Chúc Đào, trầm mặc một lúc rồi chậm rãi nói.
“Có thể giúp tôi tháo kính được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT