Chúc Đào khép cửa lại, thiếu oxy khiến cô hơi choáng váng, đầu óc mơ màng.

Đầu lưỡi vẫn còn chút ngọt, Mục Hoài khi còn ở thương trường đã ăn kem.

Mùi vị ngọt ngào còn sót lại trên môi răng không tránh khỏi truyền lại cho Chúc Đào khi họ hôn nhau.

Anh rất hiếm khi chủ động như vậy. 

Thông thường, nụ hôn chia tay chỉ là khẽ chạm môi. 

Hôm nay, có lẽ là do cú va chạm bất ngờ kia khiến anh thực sự bị dọa sợ.

Mấy tháng qua, Chúc Đào đã cố gắng điều chỉnh bản thân để thích nghi với thế giới này.

Học cách giữ khoảng cách đúng mực trong các mối quan hệ. 

Thế nhưng, sự nhiệt tình bộc phát bất ngờ từ giống loài thú nhân thật sự khiến người ta khó chống đỡ. 

Trước giờ gần như chưa từng tiếp xúc với người khác phái.

Chúc Đào lấy tay che mặt, ngơ ra một lúc lâu, rồi mới lắc đầu.

Bắt đầu sắp xếp lại chiến lợi phẩm của ngày hôm nay.

Căn hộ này đứng tên trực tiếp là Chúc Đào. 

Nằm ở trung tâm thành phố, có ba phòng ngủ và hai phòng khách.

Giao thông thuận tiện, mua sắm dễ dàng, xem như là món quà chúc mừng cô thức tỉnh.

Năm chủng tộc lớn tuy rằng đều bắt nguồn từ loài người.

Nhưng trong huyết quản thì yếu tố con người đã gần như không thể nhận thấy. 

Tuy vậy, phần lớn các tộc vẫn giữ cảm giác gần gũi tự nhiên với căn nguyên.

Và thái độ của họ với Chúc Đào cũng phần nào phản ánh điều này.

Mấy người hàng xóm của cô tuy tính cách mỗi người mỗi khác.

Nhưng nhìn chung đều rất thân thiện.

Thú nhân thì mong cô gần gũi với họ hơn, Mị ma thì chủ động tiếp cận cô. 

Tinh linh sẵn sàng bảo vệ cô.

Rồng bướng bỉnh vì cô mà thu liễm lại một chút.

Ác ma cũng sẽ tạm thời cúi đầu kiêu ngạo xuống.

Chúc Đào là một cá thể đặc biệt, nhưng vì lượng thông tin thu thập được có hạn.

Nên cô vẫn luôn nghĩ rằng cái gọi là đặc biệt này chỉ là một kiểu tương tác phổ biến trong thời đại tinh tế.

Dĩ nhiên, ngoài những người thân thiện.

Cũng có kẻ phản loạn muốn phủ nhận huyết thống con người.

Luôn rình rập những hậu duệ cuối cùng của nhân loại.

May mà cơ quan thi hành luật đã bảo vệ Chúc Đào rất tốt.

Sau khi dọn dẹp xong mọi thứ, lúc Chúc Đào nằm xuống giường thì đã là tám giờ tối. 

Cô nhìn lên trần nhà.

Đang định giơ tay, xem mấy vết đỏ mình phát hiện buổi sáng có còn hay không.

Thì bỗng nghe thấy một giọng máy móc vang lên.

Người quản gia trí năng vẫn luôn im lặng bỗng xuất hiện, giọng trách nhiệm mà không biểu cảm.

“Chủ nhân, đo được chỉ số mệt mỏi của ngài đã đạt 70%. Có cần khởi động chế độ giải trí không ạ?”

Chúc Đào chớp mắt, lập tức bị thu hút.

“Trước đây có chức năng này sao?”

Quản gia trí năng đáp bằng chất giọng bình thản.

“Đây là dịch vụ vừa mới cập nhật, thưa chủ nhân.”

Chúc Đào lập tức ngồi bật dậy: “Vậy bật lên cho tôi xem thử!”

Quản gia trí năng ngay lập tức làm theo.

Triển khai một màn hình màu lam nhạt ngay trước mặt cô, rồi mở ra một giao diện phần mềm.

Dòng thông báo đầu tiên bật lên:【Chúc Đào tiểu thư, xin chọn độ tuổi của cô.】

Chúc Đào không chần chừ mà nhấn vào nút “18+”.

Thưa quý vị, đây là thế giới của người trưởng thành!

Trí tuệ nhân tạo vẫn giữ giọng đều đều, không chút dao động.

“Cài đặt hoàn tất. Chúc tiểu thư sẽ có một trải nghiệm vui vẻ.”

Trước mắt Chúc Đào xuất hiện một bảng xếp hạng livestream. 

Kênh đang phát đứng đầu bảng có lượng theo dõi vượt xa kênh thứ hai, vốn đã có bìa đầy tính kích thích.

Bảng xếp hạng số một lại mang hình nền đen tuyền, tên kênh là một cái tên lạnh lùng: [Ly].

Nhưng ở góc phải phía trên, chỉ số nhiệt độ đã vượt mốc không thể đếm nổi.

Cái bìa đen sì không rõ là có phải đang chơi chiêu lạt mềm buộc chặt hay không.

Nhưng lại thật sự thành công thu hút được sự chú ý của Chúc Đào.

Đây là lần đầu tiên cô bước chân vào một phòng livestream 18+ kiểu này.

Vừa kích động vừa run rẩy.

Tay cô vẫn kiên quyết nhấn chọn vào phòng đang đứng đầu bảng đề xuất.

Sức hút của nó là đại diện cho xu hướng đám đông.

Chúc Đào đương nhiên nghĩ: Mình chọn cái này thì không thể sai được!

Tốc độ mạng nhà cô khá ổn.

Nhưng dù vậy, khi vừa bước vào phòng livestream đang bùng cháy kia, màn hình vẫn bị lag trong chốc lát.

Lý do cũng dễ hiểu thôi, vì người xem đang điên cuồng tặng quà, icon bay loạn che kín cả khung hình.

Chúc Đào căn bản nhìn không rõ gì, cau mày, tắt hết mấy hiệu ứng tặng quà đặc biệt đi.

Sau đó, cô mới thấy được cảnh tượng khiến bản thân trợn tròn mắt, há hốc mồm.

Chủ phòng livestream thần bí kia chỉ để lộ phần dưới cằm.

Từ cổ đổ xuống xương quai xanh, ngực, cơ bụng, tất cả hiện lên rõ nét, phóng đại trên màn hình. 

Đường nét hàm dưới đầy nam tính.

Khác biệt hoàn toàn với sự mềm mại của nữ giới, yết hầu nhô cao theo nhịp nói lên xuống.

Vùng gáy hơi nghiêng cùng làn da chuyển động khiến người ta vừa khô miệng vừa khô lưỡi.

Chúc Đào hoàn toàn không có sự chuẩn bị tâm lý nào.

Đột nhiên bị công kích thị giác bất ngờ, mắt cô mở to, đồng tử run rẩy.

“…!”

Gần như là… Bồ Tát nam giới phiên bản tinh chỉnh.

Sau vài giây sững người, Chúc Đào răm rắp ấn theo dõi.

Thứ tốt như này trước giờ sao mình không thấy nhỉ?!

Trí tuệ nhân tạo trong máy khẽ nói: “Thật ra điện thoại của cô có cài app này đấy, chỉ là cô chưa từng tò mò khám phá.”

Chúc Đào lấy điện thoại ra xem, phần mềm này trông mộc mạc.

Giao diện còn đơn sơ hơn cả mấy app của trường học do nhà nước phát triển.

Chúc Đào: “Thôi được, vậy là tôi trách oan anh rồi.”

Quản gia trí năng bình thản, làm bộ dễ thương: “Ừ ừ.”

Giọng của chủ livestream có nét riêng rất đặc biệt.

Không phải kiểu trầm khàn quyến rũ thường thấy mà giống như tiếng nước trong hồ rừng rì rào.

Khiến người ta vô thức bị thu hút, muốn đắm chìm trong đó. 

Có vẻ như anh cũng để ý thấy có người mới vào phòng, nên giọng nói mang thêm chút cảm xúc.

Như một viên đá nhỏ rơi xuống hồ nước phẳng lặng, gợn sóng nhẹ lan ra.

“Chào mừng Đào Đào, cái tên đáng yêu quá.”

Phải mất một lúc, Chúc Đào mới nhận ra hình như anh đang gọi mình. 

Khi cô phản ứng kịp thì mặt đã đỏ bừng.

Nhiệt độ cơ thể tăng vọt không kiểm soát, cảm giác như cả người đang bốc cháy.

Cái người này là yêu quái mê hoặc lòng người chắc rồi, Chúc Đào thầm nghĩ trong lòng.

“Chờ chút, để tôi xem nào…” 

Người trong màn hình khẽ động.

Anh nghiêng lại gần camera hơn một chút, và dòng bình luận ngay lập tức phát cuồng.

【 Cái eo của anh như thanh đao đoạt mạng vậy!! 】

【 Em cũng muốn được gọi như thế, trời ơi bạn mới mà may mắn quá đi mất! 】

【 Gần chút nữa đi. Quà tặng: 100 phi thuyền sao 】

【 Này chị giàu ơi, em chỉ tới xem chứ không muốn chia rẽ tình cảm của mọi người đâu! 】

【……】

Chủ phòng không làm theo lời của mấy người giàu trong livestream bảo lại gần hơn nữa. 

Anh dường như đang thao tác gì đó trong giao diện, sau đó nhẹ nhàng nói.

“Đào Đào… à, thấy rồi.”

“Em vừa khéo là fan thứ 50 triệu của tôi. Em có thể đưa ra một yêu cầu bất kỳ.” 

Yết hầu anh chuyển động khẽ, giọng nói mang theo chút dụ dỗ.

“Dù là gì cũng được. Tối nay, tôi có thể là của em.”

Phòng livestream im bặt trong chớp mắt, rồi nổ tung như bão lớn. 

Gần như tất cả người xem đều lâm vào trạng thái cuồng nhiệt.

Đến lúc này Chúc Đào mới nhận ra.

Hoá ra phần mềm livestream này được cài mặc định trên tất cả thiết bị đầu cuối.

Chỉ cần đại chúng biết đến là sẽ có lượng người xem khổng lồ. 

Dù vậy, con số 50 triệu fan trong thời đại bị hạn chế độ tuổi và dân số thế này vẫn là một con số khủng khiếp.

Đa số streamer đều lấy lòng người giàu.

Nhưng chủ phòng tên [Ly] này lại chẳng hề cúi đầu vì danh tiếng.

Chính vì phong cách phát sóng độc lạ của anh khiến bao chị giàu điêu đứng. 

Từ khi thành lập phòng, anh đã có lối đi riêng.

Chưa bao giờ đáp ứng yêu cầu cá nhân từ những người tặng quà nhiều.

Kỳ lạ là fan của anh lại cực kỳ trung thành.

Chị giàu càng tặng nhiều càng sốc, càng mê mẩn. 

Trong khi đó, fan không có điều kiện thì lại thích anh không thiên vị bất kỳ ai.

Hôm nay lại là ngoại lệ. 

Anh không chỉ gọi đích danh Chúc Đào, mà còn đưa ra lời đề nghị ấy.

Làn đạn bắt đầu tràn ngập cảm xúc.

Ghen tị, hâm mộ, oán than đủ kiểu.

Tất cả đều là biểu hiện của tình yêu cuồng nhiệt với chủ phòng. 

Đối với yêu quái quyến rũ như anh, đây chính là thức ăn.

Ngay lập tức, có hàng vạn người giàu lên tiếng.

【 Đào Đào, kêu anh ấy lộ mặt đi, tôi chuyển khoản 1 triệu cho cô. 】

【 Lộ mặt đi! Lộ mặt đi! 】

Chúc Đào đơ người.

Thực ra cô không thiếu tiền.

Với thân phận đặc biệt, cô có thể tặng quà livestream không giới hạn. 

Chỉ là cô quen sống đơn giản, ít tiêu xài linh tinh.

Chủ phòng chỉ để lộ nửa mặt chắc chắn có lý do riêng.

Có thể để tăng phần bí ẩn, cũng có thể là thật sự nhan sắc không như lời đồn. 

Dù sao thì từ đầu tới giờ.

Livestream của anh vẫn luôn dựa vào giọng nói và vóc dáng để hút fan.

Chưa từng quảng cáo sai sự thật.

Anh đã cho mình phúc lợi đặc biệt, thì mình đâu thể đạp đổ chén cơm của người ta?

Dòng bình luận vẫn điên cuồng nhảy liên tục.

Nhưng Chúc Đào lại thấy cơ hội quý giá này... hơi khó xử.

Khi cô còn đang suy nghĩ, chủ phòng khẽ cười, thong thả nói.

“Đào Đào, có thể suy nghĩ kỹ rồi hẵng nói. Đương nhiên, cũng có thể để lần sau gặp lại thì đề nghị.”

Tay Chúc Đào run lên, điện thoại lăn xuống gầm giường.

Mặt cô đỏ bừng không kiểm soát. 

Mị lực của yêu quái kia với con người đúng là đáng sợ, khiến đầu óc cô như mơ hồ.

Cô vội gõ chữ “Được” lên kênh công khai.

Sau đó bảo quản gia trí năng đóng phòng livestream lại rồi quay người nhặt điện thoại.

Vì động tác cúi người và đứng lên hơi mạnh, túi quần bị ép chặt khiến tờ giấy nhỏ rơi ra. 

Cô mới nhớ ra: À, là tờ giấy mà cô gái va vào lúc trước đã nhét cho mình.

Cô cúi xuống nhặt lại. 

Sợi dây chuyền mang theo bên người cũng theo đó tuột khỏi cổ áo, lắc nhẹ trong không trung.

Tờ giấy này là một tờ nháp viết tay, giấy đã bị vò nát, nhăn nhúm, như thể từng bị ai đó xé nát rồi gom lại. 

Chúc Đào mở ra, thấy đầy những nét vẽ hỗn loạn chồng chéo lên nhau.

Những dòng chữ viết dang dở, nét chữ không liền mạch.

Kéo dài thành những ký hiệu vô nghĩa, thể hiện tinh thần của người viết có vẻ bất ổn. 

Những nếp gấp trên giấy để lộ cảm giác điên cuồng và bất an.

Chúc Đào cầm lấy dây chuyền, chậm rãi cẩn thận xem kỹ những gì viết bên trong.

Cô đã quen với mấy thứ như này rồi nên không thấy sợ hãi.

Mà còn thành thạo tìm kiếm những thông tin có thể đọc được trong mớ ký hiệu hỗn loạn ấy.

Khó khăn không nhỏ, nhưng Chúc Đào vẫn rút bút ra, bắt đầu đánh dấu và ghi chú lại nội dung.

Cô đứng trước chiếc bàn, rèm cửa khép chặt đến mức không có chút ánh sáng lọt vào. 

Không gian gần như bị bịt kín hoàn toàn. 

Căn phòng rộng cả trăm mét vuông nhưng trống không, chỉ có một mình cô. 

Tờ giấy trong tay như mang theo trạng thái tinh thần bất ổn.

Khiến người ta có cảm giác nó có thể phá vỡ ranh giới không gian đang giam cầm và ảnh hưởng đến cô.

Giữa những đường cong hỗn loạn, không có lấy một ký tự rõ ràng.

Chỉ có bốn chữ tản mác ở nhiều vị trí. 

Có thể thấy được chúng được viết bằng một lực tay cực kỳ mạnh mẽ. 

Chúc Đào thử sắp xếp lại chúng.

Trên mặt giấy hiện lên dòng chữ.

【 Mau, trốn! Nguy, hiểm!!!! 】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play