Hứa Văn Nhược bước đi không vội không chậm, Khương Thanh Tố nhìn khoảng cách từ nơi hắn vừa cất tiếng đến chỗ mình, vẫn còn khá xa. Vừa rồi nàng nói chuyện với Thẩm Trường Thích cũng cố tình hạ thấp giọng, chắc hẳn hắn không nghe thấy.
Sắc mặt Hứa Văn Nhược không hề thay đổi, càng khiến Khương Thanh Tố chắc chắn suy đoán của mình. Nàng khẽ mím môi, lắc đầu nói: “Không có gì, chỉ là đọc tài liệu nhập tâm, quen miệng đọc nhỏ thành tiếng.”
Nói xong, nàng lập tức hành lễ: “Bái kiến Hứa đại nhân.”
Hứa Văn Nhược khẽ nhấc tay nâng nàng dậy, ánh mắt dừng lại trên hồ sơ mà nàng vừa mở, khóe môi khẽ nhếch như mỉm cười: “Cô nương quả nhiên rất thông minh.”
Khương Thanh Tố không đáp. Hứa Văn Nhược hỏi: “Phát hiện được gì rồi?”
“Không có công đường thẩm vấn, chỉ có bản nhận tội. Tạm thời… vẫn chưa thấy điều gì.” Khương Thanh Tố đáp.
Hứa Văn Nhược mỉm cười nhẹ: “Không có công đường xử án, chính là phát hiện rồi. Cô có biết vì sao lại không có không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT