“Vậy tức là… Bạch đại nhân lại làm quan rồi?” Thẩm Trường Thích gắp một chiếc bánh chẻo, vừa chớp mắt vừa hỏi Khương Thanh Tố.
Khương Thanh Tố liếc nhìn hắn, hơi cau mày: “Sao vậy? Ở Âm ty ta không phải cũng là quan sao?”
“Phải phải, ngài luôn là đại nhân.” Thẩm Trường Thích vừa nhai bánh vừa ậm ừ: “Ý ngài nói, là muốn mượn thân phận nữ cử nhân Lục Hinh, kết giao với Đại lý tự khanh, rồi từ Đại lý tự tra lại hồ sơ vụ án, giải oan cho bản thân?”
“Chính là thế, chỉ là mọi chuyện thuận lợi hơn ta dự liệu.” Khương Thanh Tố gắp một cái bánh chẻo bỏ vào bát Đơn Tà. Đơn Tà đang đọc sách, ngước mắt nhìn chiếc bánh, Khương Thanh Tố mỉm cười: “Hôm nay là Nguyên Sóc, ăn bánh chẻo là truyền thống.”
“Đúng đúng!” Thẩm Trường Thích gật đầu: “Khi ta còn sống cũng thế.”
“Vốn dĩ không có tục ấy.” Đơn Tà nói: “Sau này mới truyền lại.”
Khương Thanh Tố nghe thế, có chút hiếu kỳ: “Chàng sống bao lâu rồi? Trải qua bao nhiêu triều đại, cải cách, biến thiên lịch sử vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play