“Huyng nói Bạch đại nhân khi còn sống từng cùng Khúc Xương…” Chung Lưu ngồi xổm bên dòng suối, vuốt râu hạ giọng hỏi Thẩm Trường Thích. Thẩm vừa rửa tay sạch sẽ, vốc nước tạt thẳng lên mặt hắn, lườm một cái: “Nói bậy gì đó! Ngươi sống từng ấy năm, tự nhận chuyện thiên hạ không gì không biết, sao đến chuyện giữa Bạch đại nhân và Khúc Xương còn chưa rõ?”
“Thẩm ca huynh biết à?” Chung Lưu nhướng mày.
Thẩm Trường Thích đáp: “Trước khi ngươi đến, ta đã nhờ chuyện Khúc Xương qua đời mà hỏi kỹ rồi. Hóa ra khi Bạch đại nhân còn làm quan triều đình, dưới trướng có một đệ tử – chính là Khúc Xương. Năm đó hắn xuất thân hàn môn, khác với đám con cháu quyền quý. Hắn thi qua nhiều vòng, cuối cùng đỗ cử nhân, trong khi đa số cử nhân khinh thường việc bái nữ quan làm thầy, chỉ có hắn chịu theo học Bạch đại nhân. Bạch đại nhân hơn hắn ba tuổi, còn bị gọi là ‘ân sư’ mấy năm trời. Giữa họ làm sao có cái quan hệ nhơ bẩn như ngươi nghĩ?!”
Chung Lưu chớp mắt, tỏ vẻ ấm ức: “Thẩm ca, huynh làm gì căng vậy?”
“Ta viết mấy cuốn truyện ấy, ngươi tưởng vì gì? Nếu Bạch đại nhân có quan hệ với ai, thì cũng phải là có với Vô Thường đại nhân chứ.” Thẩm Trường Thích chẹp miệng.
Chung Lưu ghé sát hỏi: “Quan hệ gì cơ?”
Thẩm Trường Thích đáp: “Dù sao cũng không phải loại quan hệ nhơ bẩn ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT