Thẩm Trường Thích và Hứa Phượng Dao nghe thấy tiếng gào rú trong viện, lập tức xuyên qua cánh cổng mà vào. Đập vào mắt họ là một nữ tử quỳ rạp trên nền đất ướt đẫm nước mưa, quần áo trên người rối bời, lấm lem dơ bẩn, mái tóc rũ xuống che gần nửa khuôn mặt. Trong tay nàng nắm chặt một con búp bê làm bằng rơm, còn tay kia cầm một mảnh ngói vỡ nhặt bên cạnh.
“Giết ngươi! Giết ngươi! Trả Phượng Dao lại cho ta! Trả lại cho ta Phượng Dao!!!”
Hứa Phượng Dao nhìn nữ tử kia thì sững người, trước mắt chợt lóe lên một ánh sáng đỏ rực, sau đó chẳng còn nhìn thấy gì nữa. Thẩm Trường Thích cúi người, cẩn thận nhìn kỹ gương mặt nữ tử, dừng lại một khắc rồi mới nhận ra thân phận của đối phương, cất tiếng: “Là nàng ta… kẻ điên này.”
“Thẩm đại nhân nhận ra nàng ư?” Hứa Phượng Dao hỏi.
Ánh mắt Thẩm Trường Thích sáng lên, khóe môi cong thành nụ cười, quay đầu lại mắt cong cong nhìn Hứa Phượng Dao: “Ngươi gọi ta là gì? Gọi lại một lần nữa xem nào.”
“Thẩm… Thẩm đại nhân?” Hứa Phượng Dao có chút khó hiểu, nhưng khi xưng hô đó vừa thoát khỏi miệng, Thẩm Trường Thích liền hít một hơi thật sâu, ánh mắt khép hờ, ngực ưỡn ra, dáng người tựa hồ cũng cao thêm một chút, miệng cười rạng rỡ: “Về sau cứ gọi như vậy.”
Hứa Phượng Dao hơi nhếch môi cười, cảm thấy người này thú vị, liền gật đầu: “Tự nhiên sẽ gọi thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT