Chấp niệm của Chu Hạc đã hủy hoại tài hoa vốn có nơi hắn.
Sự tình nhân thế vốn là như vậy — biết ít chưa chắc không vui, nhưng càng biết nhiều, càng dễ rơi vào mê mang.
Chu Hạc phút chốc hóa già, khi cảm giác được kết giới biến mất, hắn liền hóa thành một làn khói đỏ, che mặt rời đi. Đơn Tà không ngăn cản.
Đôi mắt của Đơn Tà nhìn thấu sinh tử, trong tầm mắt hắn, thọ mệnh của Chu Hạc đã cạn, muộn nhất là trong vài ngày tới, nhất định sẽ về địa phủ báo danh, các loại linh đan diệu dược đều vô ích.
Bạch cầu vẫn ngủ yên. Ba người tiến vào phòng, thoạt như chỉ trong nháy mắt. Tuy trong kết giới của Đơn Tà họ đã ở đó như đã rất lâu, nhưng khi quay về, ánh dương ngoài cửa sổ cũng mới chỉ dịch chuyển một tấc.
Khương Thanh Tố để Thẩm Trường Thích ở lại trong phòng trông Bạch cầu, còn nàng và Đơn Tà qua phòng bên, thuận tiện bảo tiểu nhị dưới lầu mang ít điểm tâm sáng — bánh bao hay màn thầu gì cũng được. Nàng chỉ là bị lời Chu Hạc khiến tâm loạn, muốn thử xem mình có thể cảm nhận được hương vị nhân gian hay không.
Tiểu nhị bưng lên một xửng tiểu long bao, còn có thêm một đĩa giấm nhỏ. Khương Thanh Tố thấy vậy liền mừng rỡ. Bánh bao nóng hổi, cắn một miếng nước súp bên trong lập tức trào ra bỏng miệng, nhưng hương vị đậm đà ấy lại khiến mọi phiền muộn trong lòng nàng tan biến như mây khói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play