" hửm?". Đáy mắt Dược Chu Trầm lúc này rất nhu hòa, không còn dáng vẻ lạnh lẽo như băng thường ngày hâm doạ bảo bối của hắn.
".... ta.... ta... mến mộ sư tổ...". Y lắp bắp.
Hết cách, sự thật cuối cùng vẫn là sự thật, Lục Dĩ quả quyết nói, y xong liền nhắm chặt mắt, cả người nóng bừng bừng, y không dám đối mặt. 
Y đã chấp nhận được mọi khả năng xấu nhất khi nói ra, Dược Chu Trầm tuy lịch kiếp với y, có thể làm những điều khó nói với y, cũng có thể dịu dàng thâm tình nhìn y, nhưng rõ ràng lịch kiếp vẫn là lịch kiếp, không thể đảm bảo được khi nghe y nói thích thì sẽ không tức giận.
Nhưng một lời đã nói ra không thể rút lại, bây giờ y cũng không muốn rút, Lục Dĩ đang nghĩ đến tương lai mình sẽ ôm trái tim rỉ máu mà dọn ra khỏi phủ.
Tuy nhiên khác với suy nghĩ của y, Dược Chu Trầm khá điềm tĩnh không tức giận.... Có lẽ mọi chuyện cũng không đến mức tệ đúng không?.
Bên tai chỉ nghe tiếng cười trầm thấp của Dược Chu Trầm, mặt y lại đỏ thêm một tầng. Y đang chờ đợi phản ứng của Hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play