Ti Mệnh phía sau ghét bỏ:" ngươi không ăn có chết đâu, còn học đòi".
Diên Tâm chạy tới, vốn tính ngồi luôn xuống bàn, nhưng mà nhìn Dược Chu Trầm, Diên Tâm lại không dám. Còn phía bên này, Dược Chu Trầm cũng hoảng, rút vào người Lục Dĩ, cảnh giác nhìn Diên Tâm.
Bên này Lục Dĩ vỗ lưng ăn ủi Dược Chu Trầm:" đừng sợ, đừng sợ, là... à... sư thúc".
Lục Dĩ nói xong ngẩng đầu nhìn Diên Tâm. Ở trước mặt Dược Chu Trầm, Diên Tâm cũng nhe răng cười.
Trên trời dưới đất, Diên Tâm cũng chỉ có sợ mỗi mình Dược Chu Trầm, hiện tại Dược Chu Trầm đi lịch kiếp, không phải sư tôn nhưng vẫn sợ.
Dược Chu Trầm thu hết bộ đỏm dáng của Diên Tâm vào trong mắt, hắn giống như cảm nhận được nội tâm của bản thân không thích người trước mặt nhưng cũng không có ghét, vẫn là không thích cùng bất lực đề phòng Diên Tâm, nhưng khi Lục Dĩ nhìn sang thì phút chốc cảm giác đó liền biến mất, thay vào đó là rụt rè.
Lục Dĩ gắp thức ăn cho Dược Chu Trầm, thắc mắc Diên Tâm vì sao vẫn chưa chịu ngồi xuống...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play