Sắc mặt Vệ ca lập tức sầm xuống: “Ý cô là gì?”

Cố Mộc lười nhác liếc anh ta một cái: “Tôi sẽ không livestream theo kịch bản, vậy nhé.”

“Cô…!”

Vệ ca trợn mắt định nổi nóng, nhưng bị trợ lý kéo ra ngoài.

Ngoài cửa truyền đến tiếng hai người trao đổi.

Vệ ca tức giận mắng: “Cái thứ gì đâu! Lên show một cái là tưởng mình thành ngôi sao hả? Nếu không phải vì có chút nhiệt độ thì ai mời cô ta chứ!”

“Anh nhỏ tiếng thôi Vệ ca, để cô ta nghe thấy thì không hay đâu…” Trợ lý nhỏ giọng khuyên can, “Với lại thông báo livestream đã đăng rồi, giờ không cho cô ta lên thì ảnh hưởng lớn lắm…”

Giọng hai người càng lúc càng nhỏ.

Trong phòng nghỉ, Tùng Tùng tức không nhịn được: “Vệ ca này quá đáng thật! Nói chuyện khó nghe quá đi!”

Lâm Đồng ở bên cạnh thở dài: “Ai bảo người ta có một ngàn vạn fan chứ! Cố Mộc, em cũng nhịn một chút đi.”

Vừa nói vừa vỗ vai cô.

Cố Mộc cười cười: “Yên tâm, lát nữa em sẽ livestream đàng hoàng mà.”

Chẳng bao lâu, Vệ ca lại bước vào, đổi lại khuôn mặt tươi cười, niềm nở như chưa từng có chuyện gì xảy ra: “Cố lão sư, nếu cô không muốn dùng kịch bản thì mình cứ tùy hứng cũng được.”

7 giờ, livestream chính thức bắt đầu.

Chưa đến một phút, lượng người xem đã vượt mười ngàn.

Vệ ca lên tiếng mở màn: “Chào mừng mọi người đến với livestream của Vệ ca, chắc nhiều anh chị em đã biết rồi, tối nay chúng ta có một vị khách mời vô cùng đặc biệt, người có độ bàn tán cao nhất trong chương trình Trái Tim Rung Động Đặc Biệt, siêu ngầu và siêu chất — Cố Mộc!”

Ngay sau đó, Cố Mộc xuất hiện.

Cô mặc một chiếc áo len hở vai màu hồng dâu, tóc buông xoã bồng bềnh như tảo biển trên vai, lớp mắt nhẹ nhàng nhưng lại phối với son đỏ chính tông, sự gợi cảm thuần khiết xen lẫn khí chất mạnh mẽ sẵn có.

Vừa đẹp vừa ngầu.

Ngay lập tức, bình luận trong livestream bùng nổ như vỡ trận.

[Đây là Cố Mộc thật sao? Má ơi, đẹp kinh khủng luôn!]

[Aaaaa tôi mê gương mặt của Cố Mộc mất rồi! Chị ơi nhìn em đi! Em chính là chó liếm trung thành của chị đây!]

[Tôi không phải fan Cố Mộc, nhưng phải công nhận chị ấy đẹp thật.]

“Chào mọi người, tôi là Cố Mộc.” 

Cố Mộc chào hỏi với ống kính.

Vệ ca không ngờ sự xuất hiện của Cố Mộc lại khiến lượt xem bùng nổ như vậy, lập tức nói, “Thấy mọi người nhiệt tình thế này, hay là Cố lão sư trả lời vài câu hỏi nhé!”

Nói xong, anh ta ra hiệu cho trợ lý bật màn hình lớn, ngay lập tức hình ảnh phát trực tiếp được phóng to ra.

Cố Mộc vừa liếc mắt đã thấy dòng bình luận mới nhất: “Đẹp thì làm được gì? Chỉ là bình hoa di động! Mãi mãi không bằng Điềm Điềm nhà tôi!”

Cố Mộc bật cười, thong thả đáp, “Kiếp trước bạn là máy may à? Kéo dẫm người ta giỏi ghê?”

Ngay sau đó, một bình luận khác bật lên: “Cố kỹ nữ còn là người sao? Mới vào livestream đã chửi người rồi hả?”

Mắt cô hơi nheo lại, tiếp tục, “Tôi không phải người, tôi là tiên đấy, còn bạn thì sao? Là giống gì thế? Sao mà hung dữ vậy?”

[Fan Điềm mau vào chửi chết nó đi! Con tiện nhân này cút khỏi giới giải trí đi! nmsl!]

Cố Mộc điềm nhiên nói, “Miệng bạn mới liếm bồn cầu à? Sao mà hôi thế?”

Vệ ca bên cạnh rõ ràng không ngờ bầu không khí lại chuyển hướng như vậy, vội vã ra hiệu cho trợ lý tắt màn hình bình luận, cười gượng, “Phần trả lời câu hỏi đến đây là kết thúc nhé! Giờ chúng ta nói về chương trình mà Cố lão sư tham gia đi!”

Vệ ca cười gượng vài tiếng, chuyển chủ đề, “Chúng ta đều biết lần này Cố lão sư trong show vừa tung hứng với quýt, vừa hái quýt, chắc là ăn không ít quýt Lê Xuyên nhỉ?”

Cố Mộc mới vừa thoát ra khỏi trận đấu võ mồm, vẫn còn chưa đã ghiền, cô gật đầu, “Đúng là ăn không ít thật.”

“Vậy tốt quá! Sản phẩm đầu tiên chúng ta giới thiệu hôm nay chính là quýt Lê Xuyên!”

Trợ lý bên cạnh mang một thùng quà quýt đến đặt trước mặt hai người.

Ống kính phóng to, trong hộp là chín quả quýt bọc lưới xốp cẩn thận, bày biện như tác phẩm nghệ thuật.

Vệ ca vỗ tay, hướng ống kính giới thiệu, “Lần này để mọi người có thể ăn được quýt cùng loại với Cố lão sư, chúng tôi đặc biệt liên hệ với vườn quýt ở Lê Xuyên, tranh thủ được một lô quýt ngon nhất!”

Nói rồi anh ta lấy một quả quýt đưa cho Cố Mộc, “Mời Cố lão sư nếm thử xem có đúng vị không nhé!”

Cố Mộc nhận lấy, tháo lưới xốp, đưa lên ngửi một chút rồi bóc vỏ, ăn thử hai múi.

Ngay lập tức cô nhíu mày.

Vệ ca vội hỏi, “Ngọt lắm đúng không?”

Cố Mộc ngẩng lên nhìn ống kính, nói thật không hề chớp mắt, “Chua, rất hợp với các bà bầu thèm chua nhé, ai muốn ăn hằng ngày thì đừng mua làm gì, chẳng khác nào uống một hớp giấm!”

Nói rồi cô bĩu môi, đặt nửa quả quýt còn lại xuống bàn.

Vệ ca sững người, rõ ràng không ngờ cô sẽ nói thẳng như vậy.

[Đến chị Cố thích ăn vậy mà cũng bỏ ngang, đủ hiểu chua đến mức nào!]

[Lúc nãy nghe là quýt Lê Xuyên còn định mua thử, thôi quên đi!]

[Quýt này chắc chắn không phải cùng loại với show rồi! Khác xa quá! Ngoài cái hộp đẹp thì có gì nữa?]

Nhìn bình luận, mặt Vệ ca xanh lét, anh ta cười gượng vài tiếng, cố gắng vớt vát, “Không chua đến vậy chứ? Có thể là do khẩu vị của Cố lão sư thôi, tôi thử xem sao.”

Nói rồi anh ta bóc một quả khác, ăn hai múi, mới nhai được một lúc thì lông mày đã bất giác nhíu chặt, nhưng miệng vẫn cố gắng nở nụ cười cứng đờ, “Khá… khá ngọt đó mọi người, có thể mua nhé!”

“Trợ lý, lên link nào! 99 đồng mua một tặng một!”

Ngay lúc đó, Cố Mộc lên tiếng, “99 đồng hai hộp quà to thế này đúng là rất rẻ! Nhưng nếu không cần hộp, chỉ muốn mua quýt ăn thì có thể lên link hỗ trợ nông dân trên trang chính thức của Trái Tim Rung Động Đặc Biệt nhé!”

“50 đồng 5kg! Bảo đảm không lỗ!”

Vệ ca bên cạnh mặt đã đen đến cực điểm, quay sang nhìn Cố Mộc đầy nghi ngờ.

Con nhỏ này là chuyên môn đến phá đám à?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play