Tiếng khóc bao quanh sinh linh nhỏ kia vang lên trong trẻo lảnh lót, khác hẳn tiếng gào xé phổi thường thấy ở trẻ con. Âm thanh thanh thanh mà lại bén nhọn, khiến người ta vừa nghe liền biết bất phàm.
Khóc một tiếng rồi thôi, liền khép mắt lại, ngoan ngoãn ngủ mất.
Suốt một tháng đầu, trừ lúc đói bụng mới cất tiếng, còn lại chẳng hé răng, ngay cả lúc tã ướt không thoải mái cũng chỉ mở to đôi mắt đen lay láy nhìn trân trân lên trần nhà, đợi đến khi có người phát hiện ra mới thay tã sạch sẽ, rồi nàng mới yên tâm nhắm mắt ngủ tiếp.
Đường đường là trưởng nữ của Mộ Nguyệt Sanh, ai dám lơ là? Trong phủ luân phiên người đến thăm tiểu thư, sợ nàng vì ẩm ướt mà sinh bệnh. Nhưng kỳ thật, chăm sóc nàng lại chẳng cần hao tâm tổn sức gì. Tuy là nữ nhi, nhưng Thôi Thấm đặc biệt yêu thương, cho an trí riêng một phòng ở Tây gian của Thanh Huy đường, sắp xếp người trông nom ngày đêm.
Người trong phủ đều nói tiểu thư cực kỳ ngoan, chẳng khiến ai phải bận lòng. Thôi Thấm cũng cảm thấy như thế.
Còn nói về diện mạo, tuy còn quá nhỏ để thấy rõ ngũ quan, nhưng ai cũng nhắm mắt mà khen rằng, lớn lên nhất định sẽ là một đại mỹ nhân giống Thôi Thấm.
Thôi Thấm nghe người ta khen con, trong lòng vui không kể xiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play