Tia nắng ban mai dịu dàng chiếu vào, Thôi Thấm từ trong chăn trở mình, lộ ra đôi mắt còn hơi vương men say. Mắt nàng hơi đỏ, đầu óc trống rỗng một lúc lâu mới lấy lại ý thức, xoay người ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy bên cạnh nam nhân vẫn đang ngủ say. Hô hấp đều đều, khuôn mặt an tĩnh, nét nhu hòa, cánh tay dài vẫn như cũ ôm nàng trong lòng, giữ nguyên tư thế đêm qua.
Hình ảnh vụn vỡ của đêm qua hiện về chớp nhoáng, Thôi Thấm cơ hồ xấu hổ đến mức hối hận không kịp.
Hắn nhẹ giọng dỗ dành nàng, lời ngon tiếng ngọt cái gì cũng nói, kết quả nàng cứ mơ mơ màng màng để hắn lừa gạt mà làm ra chuyện ấy.
Bây giờ nàng lại đang có thai, đầu óc rối ren vụng về, thế nào lại đi tin lời hắn được chứ? Cái miệng nhỏ của nàng bĩu ra, phồng phồng.
Trong lòng đầy hổ thẹn, nàng chầm chậm rúc vào trong chăn, sột soạt mấy tiếng rồi lại ngủ mất.
Lúc tỉnh lại lần nữa, bên người đã trống không. Thôi Thấm theo bản năng quay đầu nhìn ra ngoài màn giường, chỉ thấy qua một tầng hồng trướng, Mộ Nguyệt Sanh mặc trường bào màu xanh thẫm, đang ngồi nơi ghế bành nhàn nhã uống trà. Hắn mặt mày buông lỏng, dáng vẻ thản nhiên, một tay chống trán, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên bàn như đang trầm tư suy nghĩ gì đó.
Hắn vẫn luôn như vậy, khiến người không tự chủ được mà chú ý. Dù là ngồi yên, dù là không làm gì, khí chất tự tin trời sinh, trầm ổn, thanh đạm, đều khiến người ta tâm phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play