Thôi Thấm trấn định, điềm nhiên bước lên đài, “Xin mời, muốn ta thể hiện gì, ta đều có thể cố gắng.”
Âu Dương nương tử thu lại vẻ kinh ngạc, trong mắt thoáng hiện ý thưởng thức, nói:
“Yến Sơn thư viện mới thành lập, thân là phu tử, nếu có thể biểu hiện vài phần, tất sẽ giải thích được chỗ người khác không hiểu, cũng giúp thư viện sớm vang danh.”
“Nghệ thi thư, họa cầm, thơ từ ca phú, ngươi cứ tùy ý chọn một loại. Là nông là sâu, chỉ cần liếc mắt liền rõ.”
Thôi Thấm gật đầu, “Vậy thì vẽ tranh đi.”
Cả đời này nàng đã vẽ không ít, trừ tẩu tử Liễu thị từng đòi một bức, nàng chỉ từng vì Mộ Nguyệt Sanh mà họa, đây là lần đầu tiên nàng công khai thể hiện tài năng trước người ngoài.
Nàng bao năm sống cẩn trọng, chưa từng dám nổi bật. Thậm chí nàng cũng không hiểu nổi bật là cảm giác gì. Một người ẩn mình nơi tối tăm quá lâu, sao biết được ánh mặt trời chiếu rọi là thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play