Thấy Lục Vân Trạm không nhịn được trêu chọc một câu rồi ngượng ngùng bỏ đi, mọi người ôm bụng cười vang.
“Ta thấy cô nương vừa rồi, e là phong tư không thua gì kinh thành đệ nhất mỹ nhân đấy!”
“Khụ khụ, Liễu huynh, lời này chớ để Dung huyện chúa nghe thấy. Hiện tại người giữ danh hiệu 'kinh thành đệ nhất mỹ nhân' chính là vị huyện chúa phủ Đoan Quận vương. Nếu để nàng biết có người dám tranh với nàng cái danh hiệu này, ngươi đoán nàng sẽ làm gì?”
Liễu Triều Thiên nghe vậy, ý cười trên mặt chợt tắt, trong mũi hừ ra một tiếng khinh thường:
“Hừ! Mỹ nhân thì sao? So tướng mạo không bằng người, lại không có thân thế hiển hách, chẳng phải chỉ vì là người nhà Mộ quốc phủ? Trường không bằng người, còn không cho người ta nói một câu!”
Miệng tuy nói thế, nhưng thanh âm hắn lại nhỏ hẳn đi, sắc mặt cũng không còn đắc ý như trước. Ngay lúc ấy, một bóng người tuấn tú nhẹ nhàng lướt qua lan can, đứng ở đầu bờ bên kia đê nước, ngoái đầu lại cười cười với đám người trong đình, sau đó liền rảo bước đuổi theo hướng Thôi Thấm vừa rời đi. Đám người trong đình nhìn thấy, lại càng cười ầm lên.
Chuyện thị phi trong gió sóng chẳng mấy chốc đã bị người lan truyền khắp nơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT