Ánh mắt An Như Yên lóe lên tia hung tàn, song nàng vẫn đành nhịn xuống.
Hiện tại nàng vẫn cần moi lợi từ chỗ Thẩm Cửu Thư, chưa thể trở mặt với hắn. Nhưng nếu Thẩm Cửu Thư cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ mang họa đến cho nàng.
Trong lòng An Như Yên đã có tính toán. Nếu Thẩm Cửu Thư vẫn còn nghe lời nàng, vẫn còn một lòng hướng về nàng, vậy thì chỉ cần một chút dẫn dắt, hắn nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe theo nàng, sau này chẳng những không gây họa mà còn có thể trở thành một trợ lực đắc lực, cớ sao không làm?
Thẩm Cửu Thư thấy An Như Yên đang ra vẻ tức giận âm trầm, đành nhịn cơn buồn nôn trong bụng, bước đến bên giường, làm ra vẻ quan tâm hỏi:
“An sư muội, ta vừa thấy Mặc Vũ trưởng lão mặt mày sa sầm, mồm năm miệng mười mắng mỏ bước ra từ phòng muội... Chẳng lẽ hắn trách phạt muội rồi sao?”
Kỳ thực khi Mặc Vũ rời đi chỉ mang vẻ mặt lạnh tanh chứ chẳng hề mắng mỏ gì, nhưng không nói thế thì làm sao ly gián được?
Quả nhiên, nghe vậy sắc mặt An Như Yên lập tức trầm xuống. Lúc tiễn Mặc Vũ ra, nàng đã dỗ dành hắn yên ổn, sao vừa quay lưng liền trở mặt? Chẳng lẽ Mặc Vũ trong lòng vẫn chưa chịu tha thứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play