Dưới tàng cây, những người khác đã rời đi, chỉ còn lại một Thẩm Cửu Thư thất thần và An Như Yên bất an.
Hiện tại bốn bề vắng lặng, An Như Yên hiểu rõ nếu lúc này còn không ra tay, Thẩm Cửu Thư thật sự sẽ rời khỏi nàng. Đến khi đó, nàng không chỉ không chiếm được tài nguyên từ hắn, mà việc giết hắn cũng càng thêm khó khăn, đây là điều nàng tuyệt đối không thể chấp nhận!
An Như Yên sốt ruột cầu cứu hồn linh trong bia đá: “Sư phụ, giờ làm sao đây! Thẩm Cửu Thư chắc chắn đã bắt đầu đề phòng ta rồi!”
Thanh âm khàn khàn của Bia Trung Quỷ vang lên: “Hắn hiện nay thất vọng triệt để với ngươi, chính vì ngươi đã dối trá lừa gạt hắn, việc này vốn đã không còn dư địa để biện giải. May thay hai người các ngươi có nhiều năm tình nghĩa, Thẩm Cửu Thư sẽ không tuyệt tình quá mức. Nếu hắn để tâm chuyện ngươi nói dối, chi bằng cứ xé toạc lời nói dối mà nhận lỗi, cho hắn chút ngọt ngào để kéo hắn xuống nước…”
Kéo Thẩm Cửu Thư xuống nước? Ánh mắt An Như Yên khẽ lóe sáng:
“Sư phụ, đồ nhi đã hiểu.”
Nàng hít sâu một hơi, cắn răng, nét mặt đầy hối lỗi rồi òa khóc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play