An Như Yên nghe Thẩm Cửu Thư nói vậy liền biết phen này nàng không thể không nhận lỗi. Thẩm Cửu Thư sẽ không vì nàng mà bao che trong chuyện này.
Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, mà An Như Yên xưa nay vốn không phải kẻ chỉ biết hành động theo cảm tính. Cúi đầu nhận sai, mềm mỏng nhượng bộ chẳng tổn hại gì đến thân thể, chỉ cần cuối cùng nàng là kẻ cười đến tận cùng thì tất cả đều xứng đáng.
Hiện giờ Thẩm Cửu Thư đang trong cơn giận, nàng không thể cứng chọi cứng với Tô Linh, nếu không sẽ chỉ khiến Thẩm Cửu Thư ngày càng xa cách. Nàng muốn nhận lỗi, nhưng cũng không thể để Tô Linh quá đắc ý.
Nhìn rõ thế cuộc, An Như Yên không chọn đối thoại trực tiếp với Thẩm Cửu Thư, mà rũ mắt, ra vẻ tự trách, hướng về đám đệ tử xung quanh nói:
“Xin lỗi, đều là lỗi của ta. Tô tỷ vừa mới khỏi bệnh, tâm tình có chút không ổn, còn ta thì không hiểu chuyện, chỉ vì tỷ ấy dùng đá ném ta mà sinh ra tranh chấp. Khi đó Thẩm sư huynh vừa vặn đi ngang qua, hiểu lầm rằng tỷ ấy bắt nạt ta nên mới hành xử như vậy, nhưng huynh ấy đâu biết tình trạng thân thể của Tô tỷ. Mong chư vị đừng trách Thẩm sư huynh, huynh ấy thấy việc nghĩa liền ra tay, hoàn toàn không có lỗi gì, đều tại ta chưa nói rõ ngọn ngành.”
Mấy câu nói ngắn ngủi, lại khiến người ta dễ dàng liên tưởng. Không chỉ đem Thẩm Cửu Thư rũ sạch mọi liên quan, mà còn khéo léo đổ hết trách nhiệm sang Tô Linh.
Tô Linh phát bệnh nên cáu giận ném đá vào An Như Yên, An Như Yên không nhẫn nhịn được nên mới xảy ra cãi vã. Xét cho cùng vẫn là lỗi của Tô Linh, An Như Yên nhiều lắm chỉ là không chịu nhún nhường mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT