Nhưng cô đã giấu nó ở dưới đống quần áo của mình rồi mà!
Khương Song Linh: “……”
Cô trừng mắt nhìn hai nhóc con hư hỏng kia, rút cuộc là hai đứa này tìm kiểu gì mà tìm được chính xác bức họa này, đã vậy còn đặt nó lên trên cùng nữa?
Hừ, lính chuyên đi gỡ mìn cũng không lợi hại như hai đứa chúng nó đâu, chẳng lẽ trời sinh mũi chó?
Nếu sớm biết, chúng nó sẽ lấy bức họa này ra, còn để cho Tề Hành nhìn thấy, chẳng thà khi cô vẽ xong, cô đã lập tức ném vào homestay, để nó tồn tại đủ một ngày một đêm rồi bị xóa sạch luôn cho rồi.
Tuy bức họa thiếu nữ kia đã được “Nghệ thuật” tao bao gia công, rất khó nhận ra người trong bức họa đó là cô, nhưng Khương Song Linh vẫn cảm thấy xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Cô bắt đầu thầm rầu rĩ tưởng tượng: Đại khái đây chính là tình huống chết đứng tại chỗ* đi.
nguyên văn: xã tử hiện trường: chỉ người làm chuyện cực kỳ đáng xấu hổ đến nỗi không biết nên sống ra sao giữa xã hội.
Cô vẽ tư thế gì không được, còn cố tình đi vẽ Tây Thi phủng tâm, cô thề kiếp này cô chưa từng ôm ngực lần nào hết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT