Vừa dứt lời, Khương Song Linh đã cúi đầu xoay người sang chỗ khác múc một chén cháo trứng vịt Bắc Thảo đã nấu chín từ trước, rồi cầm bánh và cháo vòng qua Tề Hành, ngồi xuống chiếc bàn vuông cùng hai đứa nhỏ ăn cơm chiều.
Tề Hành đứng ở cửa phòng bếp liếc mắt nhìn cái chén trong tay, lại đảo qua người phụ nữ đang ngồi yên vị trước bàn vuông, trong ánh mắt anh chợt hiện lên vài phần bất đắc dĩ.
Sau đó, anh cũng đi đến trước bàn vuông ngồi xuống.
Bốn người bọn họ vừa đủ một bàn.
“Đồng ý với cô.”
“A?” Khương Song Linh đang uống cháo, nghe anh nhàn nhạt nói như vậy, rõ ràng cô đã sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó khuôn mặt cô trực tiếp đong đầy vui sướng, nói: “Cảm ơn anh nha, Tề Hành.”
Từ trước tới nay, Khương Song Linh vẫn luôn là người không hề keo kiệt nói cảm ơn những người đối xử tốt với mình, mà đặc biệt là sau khi đã đạt được mục đích.
Nói cho cùng……
Bây giờ cô đang là nhân chứng sống của một vụ “Ép chết một người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT