Khương Song Linh nhìn bàn tay đang cực kỳ khẩn trương của nhóc con ấy, lúc này trên má Tề Việt còn nổi lên một mảnh đỏ ửng.
Bởi vậy cô cùng không hỏi vì sao nó lại qua bên này, tránh đụng chạm tới tầng da mặt mỏng manh của nhóc con ngang bướng ấy.
“Được rồi, vậy chị sẽ kể cho mấy đứa một câu chuyện.”
Khương Song Linh lại kể cho hai đứa bé một câu chuyện, sau đó dỗ dành mãi mới khiến hai nhóc con kia ngoan ngoãn đi ngủ. Ngay lúc cô vừa định tắt đèn ngủ, lại phát hiện cửa phòng mở ra lần thứ hai.
Người đang đứng ngoài cửa là Tề Hành, trên vai anh có choàng một cái áo khoác, ánh đèn trong phòng phả vào mặt anh, khiến những đường nét trên gương mặt tuấn mỹ kia càng thêm nổi bật, thâm thúy.
Anh giúp cô tắt đèn, trước khi đi còn lưu lại một câu: “Đi ngủ sớm một chút.”
Nắng sớm mờ mờ, ánh sáng màu vàng nhạt từ ngoài cửa sổ chiếu vào nhà, khiến hết thảy bên trong như được phủ một lớp sương mù mênh mông, khiến người ta có cảm giác như một tầng voan mỏng đang bao trùm vạn vật.
Tề Hành đứng ở cửa phòng, cầm chiếc mũ trên tay. Rõ ràng là nắng sáng sớm thật đẹp đang mời gọi ngoài kia, nhưng trong nhà lại có một Tề Hành đang nhíu mày khó chịu, anh nâng khuỷu tay lên, bất đắc dĩ ngửi cổ tay áo một chút.
Ngay lập tức một thứ hương thơm như có như không quanh quẩn chóp mũi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT