Tề Việt và Khương Triệt cũng vội vàng đuổi theo sau lưng cô cùng đi bắt con thỏ.
Khương Song Linh vồ hụt rất nhiều lần. Bây giờ rốt cuộc cô cũng hiểu cái gì gọi là “Tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy” rồi, con thỏ này chạy trốn thật sự rất linh hoạt.
Con thỏ cô mua về quá tinh ranh.
Ừ thì chúng nó không giống những con thỏ nuôi để làm thịt ở thời hiện đại, thế nhưng sao chúng nó cũng chẳng giống mấy con thỏ ngoan ngoãn nhà cô giáo Diêu?
Nhìn kiểu gì cũng thấy con thỏ này chính là thỏ hoang!
Trong lòng một mảnh cuồng dã.
Cứ như vậy, ba người một lớn hai nhỏ bọc đánh con thỏ, cuối cùng nó vẫn bị “Người khởi xướng” Tề Việt ôm vào trong ngực.
Khương Song Linh thấy vậy, vội vàng chạy tới túm lấy con thỏ khỏi đôi tay nhỏ bé của nhóc con ấy, tránh cho con thỏ này lại tiếp tục giãy thoát chạy ra ngoài.
Tới lúc này, gương mặt cô đã phiếm hồng, cái miệng nhỏ liên tục thở hồng hộc, nói không nên lời, chỉ muốn nhanh chóng nhét con thỏ trở lại thùng gỗ mà thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT