Cũng không biết bao nhiêu năm sau, ngọn cỏ này mới bị gặm đi.
Vương Tuyết Xu thổn thức: “Vậy ra đứa nhỏ nhà em đã luyện vũ đạo từ nhỏ rồi? Sớm biết vậy lúc trước chị cũng nên cho Vân Sinh đi học khiêu vũ.”
“Sao vậy chị?”
“Thì quá rõ ràng rồi còn gì? Bà mẹ biết khiêu vũ là chị cơ mà? Tiểu Khương, chị vẫn còn nhớ giọng hát truyền cảm của em, lúc trước chị còn muốn giới thiệu em tới đoàn văn công ca hát đó. Vì sao đứa nhỏ của em lại không được thừa hưởng giọng hát của mẹ nó mà lại cố tình đi học nghề khiêu vũ của bà Vương cách vách ha?”
Khương Song Linh: “……” Bởi vì đứa nhỏ này kế thừa ngũ âm không được đầy đủ của lão Tề nhà em. Gen của em bị gen nhà họ Tề lấn át…
“Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”
“Đến xem tiết mục của con. Đây là dì Vương.” Khương Song Linh nhìn con trai đang mặc thường phục trên sân khấu, cảm thấy ngắm nhãi con nhà mình đúng là cảnh đẹp ý vui, eo nhỏ chân dài, là cậu nhóc có thân thể mềm dẻo, đàn hồi nhất nhà bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT