Tề Hành cúi đầu hôn lên môi cô: “Anh đề nghị em phải vuốt lương tâm rồi mới nói chuyện, anh bảo anh ghét bỏ em già rồi, xấu xí bao giờ? Anh mới sợ em chê anh già rồi, xấu xí đây này. Từ khi anh hai mươi mấy tuổi, em đã ồn ào tưởng tượng ra dáng vẻ lúc anh tóc bạc, trọc đầu rồi, tới lúc này em lại ồn ào tưởng tượng ra hình bóng anh mập mạp béo phì.”
Người đàn ông ấy oán giận khiến đáy lòng Khương Song Linh sinh ra một loại cảm giác không thể miêu tả, cũng khiến cô ý thức được một sự lo lắng mơ hồ, khó phát hiện ra: “Kỳ thực là em sợ hãi em sẽ già nhanh hơn anh, tóc bạc trước, trên mặt xuất hiện nếp nhăn, dáng người biến dạng……”
…… Tới lúc đó, anh sẽ ghét bỏ em ư?
Rõ ràng hết thảy những dấu hiệu già cả đó còn chưa xuất hiện nhưng cô đã có lo lắng như vậy, nói chính xác hơn, nó là một loại khủng hoảng bởi vì không biết chuyện gì sẽ đến hoặc là đã biết chắc nó sẽ đến nhưng lại không biết bao giờ nó sẽ đến.
“Sẽ không.” Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nam trầm ổn bình tĩnh.
“Thật sự sẽ không? Tại sao lại không được…… Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất……” Câu chuyện già đi đúng là một đề tài nặng nề, dù con người không muốn đến mức nào, thì ngày đó cũng sẽ tới.
Lúc Khương Song Linh nghĩ đến đây, đột nhiên đôi mắt trở nên mơ màng, bắt đầu đắm chìm trong ý thức của chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT