—— Đây là anh chướng mắt vì cô trồng cây trên khu vườn rau này quá lộn xộn ư?
Nhưng rõ ràng đây là đất trồng rau thuộc về cô, cô có quyền tự do trồng chúng nó.
“Hay là chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế?” Nghĩ tới đây, mặt Khương Song Linh trở nên cứng lại. Cô đi qua kiểm tra tất cả những mầm cây nhỏ trong vườn, lại phát hiện chúng nó phát triển rất tốt, không hề có chút dấu hiệu nào muốn héo tàn.
Và chúng nó đang nghiêm khắc xếp hàng dựa theo chủng loại và trình tự nhất định.
Giống như hành quân bày trận…
Trong đầu cô vang lên tiếng nổ ầm ầm, tay chân cứng đờ bắt đầu gieo hạt giống.
Lúc này khi gieo hạt giống, Khương Song Linh cũng chú ý tới khoảng cách, cô chỉ sợ khi chúng nó lớn lên, sẽ bị người ta chướng mắt, tiếp tục nhổ đi, trồng lại... Tới lúc đó, cô biết làm sao bây giờ?
Khương Song Linh: “……”
“Chẳng lẽ những vị quân nhân nhà khác cũng có tính cách y hệt thế này?” Khương Song Linh buông hạt giống xuống, không nhịn được nhón chân lên, khẽ liếc mắt nhìn qua khoảng sân nhà đoàn trưởng Hà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT