“Chờ khi chúng ta xuống xe lửa, mẹ sẽ giúp con chải lại một lần nữa.”
Khương Song Linh ngáp một cái, ngã vào trên người Tề Hành, cả người cô cũng mệt mỏi không chịu nổi, chẳng nhấc lên nổi chút tinh thần nào. Suốt chặng đường này, cả nhà bọn họ đều phải ngồi trên xe lửa, chịu đựng đủ thứ mùi vị, khiến người ta không thể nào chịu nổi nữa. Hiện giờ cô chỉ muốn tìm chút nước ấm gội đầu tắm rửa mà thôi.
Vậy là… cả chặng đường dài mới đi qua bước khởi đầu nhưng đồng chí Tiểu Khương đã muốn từ bỏ.
Có lẽ là tuổi lớn rồi, không muốn lăn lộn nữa.
Cô vừa nghĩ tới chuyện bọn họ còn phải đổi xe đi Du Thành, một đường này …… Khương Song Linh nghiêng đầu trong lòng ngực Tề Hành, than thở: “Người một nhà chúng ta có được tính là đi Tây Thiên lấy kinh hay không?”
Tề Hành một tay ôm lấy con gái, một tay nhẹ nhàng chải vuốt mái tóc dài của người phụ nữ bên cạnh, chiều theo ý đối phương nói: “Tính.”
Sau đó, anh cúi đầu hôn lên trán Khương Song Linh: “Kiếp nạn tiếp theo là đi đón con trai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play