Ngay sau đó, cô không dám tiếp tục ngồi ở đây nữa, chỉ còn cách vội vàng xoay người đi vào phòng bếp mang chén đậu hũ Ma Bà vừa được chị dâu Tống cho ra bên ngoài, còn lấy bánh bao cho Tề Hành ăn.
Bánh bao vẫn còn nóng hổi, nhưng Khương Song Linh và hai bạn nhỏ kia không ăn nổi nữa rồi, kết quả là ba người bọn họ ngồi nhìn Tề Hành ăn.
Khương Triệt trừng lớn hai mắt của mình, Tề Việt tò mò quan sát chén đậu hũ Ma Bà kia, còn Khương Song Linh…… Khương Song Linh chỉ cảm thấy cơ tim mình tắc nghẽn.
Bởi vì người trước mặt cô chỉ ăn một miếng là hết sạch cái bánh bao nhỏ, dường như quá trình dùng bữa của anh còn không có ngừng lại một chút nào.
Cứ như vậy, bánh bao nhỏ do cô vất vả làm ra, bánh bao nhỏ xinh đẹp của cô đã bị đối phương nhanh chóng tiêu diệt, tác phong ăn uống kia chẳng khác nào trâu gặm mẫu đơn (không biết nhìn hàng, coi thứ quý giá không khác gì hàng thông thường).
Cô hoài nghi, với tốc độ này…anh thật sự nếm được hương vị của bánh bao ư?
Khương Song Linh chống tay vào cằm: “Có phải anh cảm thấy tôi làm bánh bao quá nhỏ hay không?”
“Đúng là hơi nhỏ một chút.”
Ha hả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play