“Đúng rồi, trường học chúng ta cũng đang mạnh mẽ quyết đoán chuẩn bị xây tòa lầu cho công nhân viên chức và ký túc xá cho sinh viên. Nói không chừng đến lúc đó, em cũng được chia một gian, để đồng chí Tề được ở phòng phúc lợi của vợ.”
Lúc này bầu không khí những năm 78 càng ngày càng trở nên cởi mở, kiểu như mọi người dần dần phá bỏ được những hạn chế trong cách suy nghĩ của mình vậy. Những sinh viên mới tới người nào cũng theo đuổi thời thượng, tranh nhau khoe sắc, khiến Khương Song Linh, cô giáo đảm nhiệm vai trò trợ giảng cũng không khỏi chịu ảnh hưởng, trở nên ăn diện lộng lẫy hơn, ăn mặc phù hợp với vóc dáng hơn, và thoải mái, tự nhiên xõa mái tóc đen nhánh dài mượt của mình.
Khác với mái tóc kiểu áo choàng của những cô gái khác, tóc cô dài đến vòng eo, đen nhánh như tơ lụa, vừa dài vừa mượt mà, xinh đẹp vô cùng, Khương Song Linh thường xuyên sửa sang lại đuôi tóc, gần như không tìm thấy một sợi tóc chẻ ngọn nào. Mái tóc đen nhánh, xinh đẹp rủ trước ngực, mắt ngọc mày ngài, mỹ lệ động lòng người.
Khương Song Linh ngồi trước gương, mặc trên người chiếc sơ mi trắng cổ đứng ống áo thẳng do cô tự tay may thành, phía dưới là váy dài màu đen, đôi giày cao gót màu nhạt, áo sơmi được cắt may khá trôi chảy mượt mà, gọn gàng đơn giản, mặc vào người sẽ cảm nhận được hơi thở thời đại ập thẳng vào mặt.
Cô vén hai bên tóc ra sau tai, cứ có cảm giác thiêu thiếu một cái gì đó……
Đúng vậy, dường như trên vành tai hơi thiếu một thứ gì.
Khương Song Linh soi trái ngắm phải, trước kia cô có lỗ tai, còn rất thích đeo các loại hoa tai xinh đẹp nhưng sau khi xuyên qua, thân thể này chưa từng bấm lỗ tai bao giờ mà lúc ấy cũng không có hoa tai gì để cho cô đeo hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play