“Mỗi lần thầy giáo Tạ gặp em, anh ấy đều nói đáng tiếc……” Cứ mỗi khi nhắc tới chuyện Tề Huy lớn giọng, Khương Song Linh lại không khỏi nhớ tới vị thầy giáo Tạ “Kiên cường” kia.
Thầy giáo Tạ vẫn cứ cảm thấy có lẽ là… có thể là … trong lòng hắn luôn giữ lại một tia hy vọng, cảm thấy người bạn nhỏ Tề Huy là một tài năng có thể đào tạo được theo kiểu “Có tài nhưng thành đạt muộn”.
Khương Song Linh lại cho rằng Tiểu Huy Huy nhà bọn họ càng ngày càng vang dội lớn giọng và cũng may nhờ có thầy giáo Tạ dạy dỗ, nên hiện giờ tuy bé con ấy ca hát vẫn lệch tông nhưng âm giọng lại vô cùng trung khí, vừa vang dội vừa dễ nghe.
Chỉ cần thầy giáo Tạ không mở miệng dạy nó hát là được.
Tề Hành không hiểu những bí ẩn bên trong đó, anh tò mò nói: “Đáng tiếc cái gì?”
Khương Song Linh cười nhìn anh: “Không có gì, anh không biết thì tốt hơn, nếu thầy giáo Tạ kia nhìn thấy anh, anh ấy cũng cảm thấy đáng tiếc đó.”
Tề Hành: “……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT