Khương Song Linh uống một ngụm canh mằn mặn, bên trong hơi hơi có chút vị gừng thơm, cô nhai một chút hành thái khiến trong miệng phát ra âm thanh két két vui tai.
Tiếp theo, cô cầm một cái màn thầu thỏ trắng, hỏi hai đứa bé kia: “Nếu không, thử nếm một chút hương vị của màn thầu con thỏ đi?”
Khương Triệt đang vội vàng ăn, cậu bé chỉ có thể không ngừng gật đầu. Lúc này, sau khi cậu nhóc ăn hết hai cái bánh bao đầy nhân thịt, bên trong có thật nhiều chất béo, đã không còn đói bụng nữa, nhưng nhìn thỏ con có đôi mắt hồng hồng đằng kia, cậu bé lại vui vẻ duỗi tay lấy một cái
Con thỏ trong tay này hơi lớn hơn con thỏ cậu bé nặn một chút, mông nó béo tròn xoe, còn một cái đuôi ngắn ngắn ở trên đó nữa, nhìn rất đáng yêu.
Khương Triệt ngó con thỏ trắng trong tay một hồi, bỗng dưng lại có chút không đành lòng cắn nó. Cậu bé không vội ăn, chỉ cúi đầu, ngửi mùi sữa thơm thơm tỏa ra.
Khương Song Linh cũng cho Tề Việt một cái, Tề Việt lại không có chút áp lực tâm lý nào, nhóc con này cắn một miếng, đứt ngay cái đầu con thỏ, chỉ để lại một cái lỗ tai không trọn vẹn bên trên.
Ngay lập tức, mật ong hoa quế vẫn bao kín bên trong đã tỏa ra, thơm, ngọt.
“Ăn ngon không?”
“Cũng được.” Ngoài miệng Tề Việt nói cũng được, chẳng qua khẩu vị lại thành thật hơn nhiều, bởi vì nhóc con này chỉ cắn hai miếng đã ăn hết con thỏ màn thầu, còn không nhịn được thè lưỡi liếm liếm chút mật ong hoa quế hơi dính lên bàn tay mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT