“Không nghe ma ma kể chuyện xưa, vậy chúng ta đọc thuộc lòng thơ cổ, có được không?”
Nếu bảo Tề Việt ca hát trong xe, có khác nào muốn nhà bọn họ nổi tiếng trên xe lửa đâu? Nhưng nổi tiếng này là nổi tai tiếng cơ…
Tề Huy lộ ra khuôn mặt nhỏ hơi mất mát: “Thôi, vẫn là ma ma kể chuyện đi.”
Khương Song Linh ôm bé con vào trong ngực, cầm một quyển tranh liên hoàn kể chuyện cho nó nghe. Bởi vì ban ngày Tề Huy hoạt bát hiếu động cho nên ban đêm nó đi ngủ cực sớm. Lúc ấy nó chỉ nghe tiếng mẹ kể chuyện một lát, cái đầu nhỏ đã giống như gà con mổ thóc, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Tề Hành ôm Tề Huy đã ngủ say vào trong lòng ngực mình, Khương Song Linh cũng có chút mệt nhọc, cô dựa vào vai Tề Hành, nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ.
Ánh đèn trong xe đều tắt hết, cửa sổ xe lửa cũng đóng lại, chỉ có thể nghe thấy tiếng vang loảng xoảng có tiết tấu khi đoàn tàu gõ vào đường ray.
Tề Hành quay đầu lại, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán người phụ nữ bên cạnh rồi chậm rãi nhắm mắt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play