Thẩm tiên sinh lẩm bẩm nói: “Lúc trước tôi có giao cho cô ấy một bộ tác phẩm dự thi, chẳng lẽ chính là bộ này? Cô ấy có nói với tôi, bộ tác phẩm dự thi cần phải chờ cô từ quê trở về mới giao mà. Không nghĩ tới cô ấy đã hoàn thành rồi?”
Ông Hạ: “……”
Ông Hạ có chút buồn bực, đây là tác phẩm Khương Song Linh muốn tham gia thi đấu? Ông đâu có nghe con bé nói về chuyện này nhỉ?
Thẩm tiên sinh cười nói: “Còn không biết cô ấy đã luyện bao lâu mới vẽ được bức tranh đàn khỉ này, có tới 108 con khỉ, hoàn toàn liền mạch lưu loát, ông xem nơi này, còn có nơi này nữa……”
Ông Hạ: “Con bé đã tập vẽ không ít khỉ, còn mang theo đứa nhỏ nhà mình tới vườn bách thú cẩn thận quan sát con khỉ nữa. Đúng rồi, cô đã nhìn thấy khỉ hoang rất nhiều lần.”
“…… Thảo nào mà cô ấy lại vẽ ra được tác phẩm này…… Nói thật, lúc đầu tôi cũng không có bao nhiêu phần nắm chắc cô ấy sẽ được giải thưởng lần này, nhưng bây giờ lại chắc tới tám, chín phần rồi.”
Phải biết rằng, trong bức họa này, Khương Song Linh đã phát huy vượt xa vô số lần so với trình độ lúc bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play