Đúng là ngứa ngáy khó nhịn!!
Khương Song Linh: “Được ạ. Con sẽ nhớ tình tiết thật kỹ rồi kể lại cho mẹ, nhưng mà mẹ đừng lo lắng, sau này TV sẽ còn chiếu lại mà.”
Tổng cộng cũng chẳng có bao nhiêu bộ phim điện ảnh, có xem cũng chỉ là mấy bộ đó chiếu tới chiếu lui thôi, có khi xem vài lần rồi, bọn họ còn có thể học thuộc lòng những tình tiết trong phim.
……
Cũng may, những ngày đau khổ của Triệu Dĩnh Hoa chẳng kéo dài được bao lâu, bởi vì các giáo viên Cung Thiếu Niên bên kia cũng chung nhau tiền mua một chiếc TV. Từ đó thì vui rồi, Triệu Dĩnh Hoa vẫn có thể xem ké mấy tiết mục.
“TV thật là đẹp. Nếu mà khi mẹ còn nhỏ có thứ đồ chơi này thì hay biết bao.” Triệu Dĩnh Hoa đã qua 50 tuổi đầu, không khỏi cảm khái nói.
Khương Song Linh cười cười, nghĩ thầm, mẹ còn chưa biết, chỉ cần qua vài chục năm nữa thôi, khi internet và smart phone xuất hiện trong sinh hoạt hằng ngày của mọi người, cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play