Tựa như cô lại trở về khoảng thời gian trước kia, khi vẫn còn là một thành viên trong số những bọn họ, ở vườn trường tương tự thế này, chẳng qua những người và sự vật trong trí nhớ, đã biến thành màu xám.
Lúc này con người còn chưa phát minh ra di động, trên đường đi học không thấy những thây ma điện thoại (cúi đầu tộc), chỉ thấy trên những vách tường của lầu dạy học tràn ngập những bức họa và màu sắc rực rỡ.
Bên cạnh ao, có một người đang dùng một tay dựng giá vẽ, còn cánh tay khác đang nặn thuốc màu xanh nước biển.
Khương Song Linh nghe được địa điểm nơi thi tuyển. Nội dung thi tuyển mỹ thuật không có gì ngoài hội họa, ngoại trừ bài thi sát hạch văn hóa, Khương Song Linh còn giao thêm ba tác phẩm khác. Cuối cùng cô hoàn thành phần thi tuyển của mình cực kỳ trôi chảy, kết quả cuối cùng còn phải đợi vài ngày sau mới thông báo.
Khương Song Linh thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, ngồi lên chiếc thuyền thuận gió của Vương Hạ Chi trở về. Về đến tận nhà, trong đầu cô vẫn còn nghĩ mãi về chiếc TV đen trắng đã nhìn thấy ở Sơn Thành.
Cô có chút tò mò với chiếc TV đen trắng nọ.
Trong trí nhớ của Khương Song Linh, kỳ thật cô chưa từng thấy TV đen trắng, chỉ nhớ khi mình còn nhỏ làm loạn trong nhà muốn mua TV VCD, còn cái gì mà máy nhại lại nữa. Bởi vậy cô cực kỳ tò mò với loại TV đen trắng dùng ăng ten này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT