Tôn Viện trở về tìm cô giáo oán giận vài lần, hối hận vì mình đã tham dự công tác tái bản《 Liệt Hỏa 》, thậm chí còn có chút xấu tính nói: “Người ta đã khinh thường em như vậy, em sẽ không đi nữa.”
Cô giáo lại khuyên bảo: “Đây là một cơ hội hiếm có, em nên nắm chắc nó.”
Cô giáo Thẩm quá hiểu tính cách kiêu ngạo của học trò nhà mình, bởi vậy xảy ra tình huống này, chẳng những cô giáo không có ý kiến, ngược lại còn mừng thầm, có lẽ thông qua chuyện này, nhuệ khí của Tôn Viện sẽ được mài mòn đi đáng kể.
Tôn Viện không cam tâm tình nguyện, đành phải cộng tác cùng Khương Song Linh. Ngay từ đầu, cô ấy còn tỏ ra rất không hợp tác, những chuyện nặng nề đều không muốn làm, Khương Song Linh thấy Tôn Viện không muốn hợp tác, cũng không nói năng gì, chỉ yên lặng một mình hoàn thành công tác.
Tôn Viện muốn xem cô hoàn thành công tác như thế nào, kết quả vừa thấy thành quả của người ta, lại được chủ biên khen ngợi. Lời ngợi khen này dành cho cả hai người nhưng trên thực tế cô ấy lại chẳng góp một chút công sức nào. Càng nghe khen, Tôn Viện càng cảm thấy thẹn thùng đến đỏ mặt.
Qua sự kiện lần đó, Tôn Viện mới bắt đầu tham dự vào, càng tham dự, cô ấy càng cảm nhận được sâu sắc đồng sự của mình không hề tầm thường.
Rõ ràng Tôn Viện đã nghe nói đối phương chỉ vừa học vẽ được một hai năm, nhưng bàn về kỹ năng hội họa lại vững chắc hơn nhiều so với học sinh ưu tú của Học Viện Mỹ Thuật Sơn Thành như cô ấy. Và không chỉ có tài hoa, đứng trước bất kỳ vấn đề gì Khương Song Linh đều giữ được bình tĩnh, còn rất có chủ kiến của mình. Làm việc chung một đoạn thời gian, Tôn Viện ngỡ ngàng nhận ra, những gì cô ấy suy đoán trước kia đều sai lầm rồi. Bởi vì ở trước mặt đối phương, cô ấy mới là người lép vế…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT