Lúc ấy, Tề Hành đi vào trong phòng, trên người anh còn mang theo một luồng sóng nhiệt nóng bỏng, hiển nhiên đối phương vừa từ bên ngoài trở về, mồ hôi trên trán còn chưa khô, khí tức xốc vác giỏi giang trên người ập vào trước mặt.
Nếu là trước kia, Khương Song Linh cảm thấy khi cô nhìn trước mắt những giọt mồ hôi rơi trên thân thể trẻ trung khỏe mạnh này, trong lòng sẽ rung động xuân tâm, nhưng hiện giờ lại chẳng cảm thấy chút hứng thú nào.
—— Ngược lại còn hơi mất hứng. Cô không hề muốn nhìn thấy cái gì có dính dáng tới từ “trẻ” nữa.
So với nhìn thấy Tề Hành anh tuấn trước mắt, Khương Song Linh cảm thấy lúc này cô nên uống một lon “Sữa bò lãng quên trẻ con” để giải tỏa áp lực thì hơn.
Chẳng lẽ do hôm nay gặp phải một đống lớn trẻ con nên chúng nó đã khiến cô tiến vào hiền giả thời gian* trong hôn nhân?
nôm na là khoảng thời gian không còn dục vọng, tâm tính bình hòa như người thường sắp trở thành Thánh Nhân.
Tề Hành đi tới, đột nhiên mở miệng hỏi cô: “Hôm nay em muốn học bơi lội không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play