Tháng này bé con ấy đã lớn hơn một chút, được nuôi đến trắng trẻo mềm mại, cánh tay nhỏ giống hệt củ sen, luôn mang tới cho người ta một loại cảm giác đáng yêu mũm mĩm.
Cô ôm bé con vào trong ngực, hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ phúng phính. Bé con rất thích mẹ thơm mình, nó nhếch cái miệng nhỏ vui vẻ cười.
Và thật tự nhiên nước miếng trong suốt cũng chảy xuống theo khóe miệng màu hồng nhạt.
“Bé con ơi, tới hôn một cái. Mẹ thơm một cái.”
Khương Song Linh ôm bé con ngồi lên giường tre, mũi to của cô nhẹ nhàng đụng vào mũi nhỏ của nó một cái, sau đó nhìn đôi mắt to như hai quả nho đen của bé con, theo bản năng nói một câu mà hằng ngày vẫn nói: “Bé ngoan, gọi ma ma đi nào?”
Bé con rúc trong lòng ngực của cô, ngẩng cái đầu nhỏ, miệng bé xíu hé ra, để lộ đầu lưỡi nhỏ màu hồng nhạt và chiếc răng sữa màu trắng ngà, phát ra một chuỗi thanh âm ê ê a a không rõ, sau đó đột nhiên nhảy ra tới một câu: “Nha…… Ma ma?”
Đồng chí Tiểu Khương đang ôm chú heo con, lập tức mở to hai mắt nhìn nó. Vừa rồi cô nghe được cái gì vậy? Tựa hồ như bé con nhà cô vừa mới gọi một tiếng “Ma ma” thật rõ ràng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play