Khương Song Linh vỗ vỗ vào má bé con nghịch ngợm kia, nó lập tức nhếch môi cười đến chảy nước miếng, bộ dáng rất ngoan ngoãn, rất dễ bắt nạt. Khương Song Linh vừa thấy bộ dáng ngốc nghếch ngu ngơ của nó, lập tức không còn nổi giận được.
Đặc biệt là bé con này lớn lên rất giống Tề Hành.
Hiện giờ mỗi lần cô thấy Tề Hành ôm Tiểu Hôi Hôi, Khương Song Linh liền cảm thấy hai cha con bọn họ đang diễn phim hài.
Quá buồn cười.
Có thể miêu tả thế này, hai cha con bọn họ có gương mặt giống nhau, nhưng mặt Tề Hành hoặc xụ mặt hoặc không biểu cảm, trong khi cậu con trai đang được ôm trong lòng lại có vẻ mặt ngây ngốc ngu ngơ, xung đột thị giác đạt tới hiệu quả hài kịch đạt tới đỉnh cao nhất.
Nhãi con ngây ngô cười nghiêng đầu nhìn ba ba của mình có vẻ mặt nghiêm trang, thì dù khuôn mặt có đứng đắn cỡ nào cũng trở nên không đứng đắn, hoàn toàn là tương phản mạnh một cách tự nhiên.
Khương Song Linh là một vị đồng chí Tiểu Khương cơ trí, mỗi lần vừa thấy đồng chí Tề Hành ôm bé con, cô sẽ cố hết sức ngụy trang cho mình thật bình tĩnh, nỗ lực học tập vẻ mặt không cảm xúc của đồng chí Tề Hành năm đó, mới có thể thành công nghẹn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT