Vương Tuyết Xu liên tục cảm tạ, tán thưởng nói: “Vẫn là chồng em đáng tin cậy.”
Khương Song Linh: “……” Hiểu lầm rồi chị ơi, tất cả đều không đáng tin cậy.
Hỗ trợ thu thập xong, Khương Song Linh kéo con ma men bên cạnh về nhà, đừng nhìn gia hỏa này vẫn còn nề nếp, vẫn còn có thể làm việc mà lầm, trên thực tế anh đã sớm say quắc cần câu rồi.
Hai người đi ra sân nhà họ Hà, ra tới ngoài phòng tiếng côn trùng kêu tiếng ếch kêu càng ngày càng vang, đỉnh đầu là sao trời rực rỡ, những ngôi sao lập loè, ánh trăng lén lút tránh ở phía chân trời. Những đêm hè kiểu này, chỉ cần một cơn gió lạnh thổi qua, cũng khiến người cảm thấy thanh thản an bình.
Khương Song Linh kéo tay người đàn ông bên cạnh, ngửi từ mùi rượu truyền đến từ trên người đối phương. Lúc này khi cô nhớ tới chuyện nhà mình sắp chuyển đi, lại không khỏi ngây ra một chút.
Nhà hai bên rất gần, bọn họ chỉ đi một quãng đường từ sân nhà này đi đến sân cách vách mà thôi, về cơ bản chẳng cần phải nhìn đường gì hết, dù tối lửa tắt đèn Khương Song Linh cũng có thể sờ mà đi về nhà.
Kẽo kẹt một tiếng, Khương Song Linh đẩy cửa sân nhà mình ra nhưng cô còn không kịp đi vào, người đàn ông với toàn thân đầy mùi rượu bên cạnh đột nhiên ghé sát vào cô, đè lên bả vai cô, cúi đầu hôn xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT