Cuộc đời con người vốn là vậy mà, chia ly tạm biệt rồi lại gặp mặt tương phùng.
Tới ban đêm, Khương Song Linh nằm trên giường, một cơn gió lành lạnh thổi từ ngoài phòng qua, mưa xuân lại bắt đầu rơi, tiếng mưa tí tách truyền vào trong phòng, khiến người trên giường cảm thấy trong lòng buồn bực vô cớ.
Đêm mùa xuân ẩm ướt, lành lạnh, dường như chiếc chăn cũng nặng hơn bình thường vài phần, đột nhiên Khương Song Linh cảm thấy lúc này còn lạnh hơn cả tháng Chạp, bởi vì người nằm cạnh cô vốn là cái lò sưởi di động, nay người đã đi rồi, cái gì cũng không có.
Chỉ có đứa nhỏ ngủ bên cạnh.
Trong bóng đêm, Khương Song Linh mở to mắt, cô đứng dậy mở hết đèn trong phòng lên, đứa nhỏ bên cạnh đang nắm chặt tay ngủ ngon lành. Khương Song Linh xích lại gần nó, ngửi mùi sữa nhàn nhạt truyền tới từ bé con nhà mình.
Bé con ngủ ngon thơm thơm ngọt ngọt, hai má phính bụ bẫm kiểu trẻ con cực kỳ đáng yêu, cái mũi nhỏ thẳng cao mà lại tinh tế, lông mi dưới mí mắt vừa đen vừa con.
Cô nhìn chằm chằm khuôn mặt của bé con hồi lâu, lại từ trên khuôn mặt non nớt này phác họa ra một gương mặt khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT