Người công cụ đã dưỡng thành thói quen của người công cụ.
Nhưng thói quen của người công cụ cũng nên chia rõ địa điểm và nhân vật chứ?
Khương Song Linh: “……” Hiện giờ cô mới cảm thấy hai vợ chồng bọn họ chẳng ăn ý chút nào.
Trong khoảng thời gian ngắn cô có chút hoảng hốt, không biết nên mở miệng gọi mẹ chồng hay là gọi mẹ hay là bảo Tề Hành buông mình xuống trước. Cuối cùng, cô vẫn quyết định nên chào hỏi người lớn trước.
“Mẹ?”
Triệu Dĩnh Hoa đứng ở cửa phụt một tiếng bật cười. Tràng cười vui vẻ của bà khiến bầu không khí xấu hổ trong phòng lập tức biến mất.
“Con gọi mẹ làm mẹ cảm thấy rất vui.” Triệu Dĩnh Hoa cảm thấy vợ của con trai út nhà mình thật thú vị, lớn lên xinh đẹp, khí chất hào phóng dịu dàng, vừa thấy đã khiến người ta yêu thích, càng quan trọng hơn là trên người cô mang theo một thứ cảm giác kỳ dị nói không nên lời. Thậm chí bà còn nhận ra một điều, cậu con trai vốn lạnh như băng từ trước đến nay, khi đứng bên người cô, bỗng trở nên vui vẻ, thoải mái hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT