Nếu hai người này mà chia cho nhau một chút thì tốt biết bao.
“Thằng hai, con đừng nói nữa, chẳng lẽ mẹ lại không biết mấy chuyện đó ư? Con đó, chính vì cả ngày cứ lo lắng ba cái chuyện vớ vẩn, cho nên này tóc trên đầu mới……”
Tề Diên đen mặt: “Mẹ, mẹ có thể không đề cập tới việc này được không?”
“Được được được, mẹ không đề cập tới, mẹ sẽ thay mặt cho con và vợ con hỏi thăm em trai và em dâu bên đó, cũng mang những món quà mà anh trai của nó và chị dâu của nó quan tâm đưa tới.”
“Chờ đến khi mẹ vừa tới nơi, nhất định sẽ gọi điện thoại cho con.”
Triệu Dĩnh Hoa đã lên xe lửa màu xanh, Tề Diên lại chạy tới sát cửa sổ dặn dò thêm vài câu. Triệu Dĩnh Hoa cũng thật sự không còn cách nào khác, bà đành phải từ trên xe lửa dặn dò hắn vài câu: “Nhớ chăm sóc chu đáo cho con dâu và cháu của mẹ.”
Xe lửa màu xanh vài tiếng, nó bắt đầu loảng xoảng loảng xoảng chuyển động trên đường ray, Tề Diên và những người tới tiễn đưa khác, đều ngừng lại, đồng loạt nhìn theo đoàn tàu rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT