“Chúng ta muốn thông qua đối phương để nhận được đáp án làm mình yên tâm, mà đàn ông bọn họ lại cân nhắc đến tỷ lệ xảy ra tình huống đó, cho nên chỉ nói mấy lời an ủi qua loa chiếu lệ, và chúng lại giận vì họ không quá chú tâm.”
Vương Tuyết Xu gật gật đầu: “Đúng vậy đó, có nhiều khi chỉ muốn nghe được từ trong miệng họ mấy lời an ủi quan tâm mà thôi.”
Khương Song Linh: “……Nhưng em lại cảm thấy mình rất hay vô cớ gây rối, như kiểu… làm vậy để thu hút sự chú ý của người khác đó?”
Vương Tuyết Xu ném qua một cái nhìn khinh thường, ở trước mặt cô, Vương Tuyết Xu chẳng còn quan tâm tới chuyện giữ gìn hình tượng nữa. Nói chính xác hơn là, sau khi tác khỏi đám chị em ở đoàn văn công, Vương Tuyết Xu bắt đầu thả cho tâm hồn mình bay bổng: “Bà Vương cách vách của em mới là tổ tông vô cớ gây rối.”
Khương Song Linh: “……”
Bà Vương cách vách quá khủng.
Tiểu Khương cách vách bội phục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT